Chương 218: Chương 218

[Dịch] Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh

Mặc Nhĩ Ngọc

4.668 chữ

17-10-2024

Nhà Phê Bình Ẩm Thực ngượng ngùng gãi đầu: “Tôi biết rồi, lát nữa tôi đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, sau này kiểu thực phẩm rác như mì ăn liền sẽ ăn ít lại. Sau này tôi không ăn loại mì khác nữa, chỉ ăn mỗi mì ông Đàm vị thịt bò chua cay.

Nhưng An Như Cố không đồng tình với lời anh ta nói, cô nhíu mày: “Ý tôi không phải thế, ai cũng biết mì ăn liền không tốt cho sức khỏe. Nhưng tôi muốn nói, mì của nhãn hiệu này không an toàn.”

Nhà Phê Bình Ẩm Thực cúi đầu nhìn về phía ly mì ông Đàm vị thịt bò chua cay mà mình đã ăn một nửa, tò mò không thôi hỏi: “Hả? Tại sao nó không an toàn? Tôi thấy ngon lắm mà, vị chua cay nhè nhẹ, kích thích vị giác, tôi ăn từ nhỏ đến lớn.”

An Như Cố thở dài nói: “Thực ra, tôi có một người bạn học chuyên ngành thực phẩm, luận văn tốt nghiệp của cô ấy nghiên cứu về dưa muối trên thị trường. Cô ấy đã tự mình đến công xưởng làm dưa muối của loại mì ông Đàm vị thịt bò chua cay này. Dưa ở nơi đó được muối trong một hố đất lộ thiên, với lại, cô ấy tận mắt chứng kiện họ dùng chân đạp dưa rồi tiến hành lên men.”

Nhà Phê Bình Ẩm Thực: ???

Khán giả phòng livestream: ???

Bọn họ thường xuyên ăn mì ông Đàm vị thịt bò chua cay. Nó mất vệ sinh vậy ư, hơn nữa, bọn họ còn dùng chân đạp lên dưa muối?

Dường như tất cả khán giả đều không tin, nói đúng hơn là, họ không muốn tin.

[Khốn khiếp! Tôi vừa ăn một gói mì ăn liền ông Đàm vị thịt bò chua cay.]

[Hai gói mì ông Đàm vị thịt muối trong tay tôi không ngon nữa.]

[Đây là thương hiệu lớn, sao có thể muối dưa một cách kinh tởm như vậy! Không thể nào! Tôi không tin!]

[Tôi vừa ăn một gói mì ông Trương.]

[Luật sư của nhãn hiệu mì ông Trương lập tức gửi đơn kiện của luật sư tới.]

Bão bình luận ồn ào muốn lật trời, tốc độ bình luận đến chóng mặt.

An Như Cố nâng tách trà lên, cúi đầu nhấp một ngụm, mặt lạnh như băng.

Lúc này, chợt có một bình luận nói rằng: [Tôi có thể làm chứng cho chủ phòng, nếu mọi người muốn xem. Ngay bây giờ tôi dẫn mọi người đến công xưởng kia!]

Khán giả phòng livestream: ???

[Người anh em, nói đó điều kiện vệ sinh kém vậy sao?]

[Sao trước đó bạn không nói?]

Thạch Anh Xanh: [Tôi từng đến đó một lần, không dám đến lần thứ hai. Tôi từng đăng bài lên mạng, nói mọi người không nên ăn, nhưng mà chẳng ai tin.]

Khán giả phòng livestream bày tỏ muốn xem.

An Như Cố suy nghĩ một lúc, nói một tiếng với Nhà Phê Bình Ẩm Thực, cô cúp điện thoại, rồi kết nối với Thạch Anh Xanh.

Thạch Anh Xanh đeo khẩu trang, đặt điện thoại vào túi, che kỹ camera để có thể quay bên ngoài, đi đến trước công xưởng.

Vì công xưởng thường xuyên muốn thu mua dưa muối của thôn dân gần đó, cho nên quản lý không nghiêm, ai cũng có thể vào trong.

Thạch Anh Xanh thuận lợi trà trộn vào trong, hệt như đi vào chốn không người. Mới vừa bước vào, một cái hố to lộ thiên đập vào tầm mắt mọi người. Trong hố chất đầy dưa muối, có nhiều người đàn ông hút thuốc, đang đạp chân lên dưa muối, vừa đạp vừa nói chuyện với người khác.

Mấy chục ngàn người trong phòng livestream thình lình trông mấy mấy người đàn ông đi chân đất, chân có trắng có đen đang đạp lên dưa muối. Khi họ đạp mạnh xuống, dưa muối bị ép ra nước, phát ra âm thanh bẹp bẹp.

An Như Cố thấy đã đủ rồi, thế là chủ động nói: “Bạn mau rời khỏi đó đi, an toàn là trên hết.”

Thạch Anh Xanh giả vờ rời khỏi đó, không một ai phát hiện chuyện bất thường.

So với sự yên bình ở công xưởng, phòng livestream đã nổ tung.

[Tôi đã lên mạng kiểm tra, mì ông Trương đúng là nhận dưa muối ở công xưởng này, tôi thực sự hối hận.]

[Người hữu duyên vừa nãy đang ăn mì ông Đàm vị thịt bò chua cay quá thảm. Anh ta còn nói mình ăn từ nhỏ đến lớn, đã ăn bao nhiêu da chân rồi không biết?]

[Tôi nhìn thùng mì dưa chua bên cạnh, câm nín không biết nói gì.]

[Đạp nhẹ chân lên dưa chua, nhưng sao lại có vị mặn.]

[Mọi người đừng quan tâm, chân càng thúi, dưa muối càng ngon!]

[Tôi ăn từ tiểu học lên tận đại học, đã trôi qua bao nhiêu năm rồi, rốt cuộc ăn phải bao nhiêu vị thúi chân cơ chứ?]

[May mà tôi thích ăn mì thịt bò Khải Khải.]

[Nói cho bạn biết, đừng có sốc, mì Khải Khải cũng dùng dưa muối của xưởng này.]

[Yeah!!!]

………………

Khi khán giả phòng livestream đang bùng nổ, An Như Cố đã liên hệ người hữu duyên thứ ba là [Lộ Dao].

Đối phương chọn xem bói bằng video call.

Điện thoại kết nối, giao diện chia thành hai nửa, một chàng trai xuất hiện trên màn hình. Tướng mạo anh tuấn, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen. Khoảng 20 tuổi, trên người có khí chất thư sinh.

Lộ Dao gật đầu, lễ phép chào An Như Cố: “Xin chào chủ phòng, sau khi thi đại học xong, tôi đã bắt đầu theo dõi cô.”

Ban đầu, người vững tin theo chủ nghĩa duy vật như cậu ấy, không quan tâm đến chủ phòng livestream này, chỉ tò mò nên mới follow mà thôi.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!